Xem thêm về câu chuyện Vinasoy. những hạt đậu nành tinh tuý nhất. thu hoạch từ vùng đất Tây Nguyên. Tìm hiểu về trung tâm Vinasoy.
Câu chuyện về hạt đậu. Hạt đậu bé nhỏ cứ ngỡ mình là thứ vô ích, không có nghĩa gì trên cõi đời này. Nhưng với sự động viên của hoa hướng dương, hạt đậu đã cố gắng vượt qua thử thách để mọc thành cây đậu xanh tươi đấy các bé ạ. Chúng mình cùng nghe câu
Nằm trên hai mươi lần đệm nàng vẫn thấy đau vì một hạt đậu”. Sau đó hoàng tử cưới công chúa làm vợ và mãi về sau hạt đậu vẫn nằm trong chăn. 3.2. Bài học rút ra từ truyện. Đây là câu chuyện hấp dẫn kỳ lạ nhờ vào nghệ thuật phóng đại trong truyện cổ Andersen.
Câu chuyện Hạt Cải và lời phật dạy về sống chết – Nhẹ nhàng mà sâu lắng! (Lichngaytot.com) Sinh lão bệnh tử là quy luật không thể tránh khỏi trong cuộc đời mỗi người. Câu chuyện về hạt cải và lời Phật dạy về sống chết dưới đây sẽ khiến bạn cảm thấy an yên
Câu 2: Nêu nội dung chính của văn bản trên. – Qua câu chuyện về hai hạt mầm nằm trên mảnh đất màu mỡ, văn bản muốn khẳng định ý nghĩa của lối sống biết mơ ước, muốn cống hiến, dám đương đầu với thử thách để có cuộc sống tươi đẹp. Câu 3: Chỉ ra và nêu
Read Chương 54: Công chúa hạt đậu from the story [FULL][ĐAM MỸ] Nông trường lưng chừng núi - Hôi Cốc by bluerious82 (Suoireulb) with 1,519 reads. sung, điên, d
i8Dl. Mời các bạn và các em cùng đọc truyện cổ tích rất nổi tiếng của Andersen - Nàng công chúa và hạt đậu NÀNG CÔNG CHÚA VÀ HẠT ĐẬU Hans Christian Andersen Ngày xửa ngày xưa, có một hoàng tử muốn tìm một công chúa xứng đáng để cưới làm vợ. Chàng đi khắp thế giới để mong tìm được người hợp ý chàng. Chàng đã gặp biết bao nhiêu công chúa, nhưng ai cũng bị chàng chê ở một điểm nào đấy. Hoàng hậu, người theo dõi cuộc tìm kiếm của chàng, dần dần cũng không kiên nhẫn nữa. Bà hỏi - Con còn đòi hỏi tiêu chuẩn gì nữa nào? - Chính con cũng không biết nữa! – chàng trả lời - nhưng phải đích thực là công chúa cơ! Bà mẹ lắc đầu. Chàng hoàng tử càng cảm thấy buồn chán hơn sau mỗi chuyến đi không đạt ý nguyện. Chàng muốn có một người vợ mang cho chàng hạnh phúc. Hoàng hậu nói với vua - Nếu cậu ta một lần nào đấy đưa một cô gái về nhà, tôi sẽ nhận ra ngay, cô gái ấy có xứng đáng là công chúa hay không. - Thế hả? Bà nhận biết bằng cách nào vậy? - nhà vua hỏi - Thật là chẳng đơn giản chút nào để nhận ra một công chúa. Hoàng tử lại khăn áo ra đi, và lại trở về một mình. Rồi một ngày mùa đông đến. Thời tiết thật bất lợi gió, mưa, sấm, chớp thét gào trên khắp mọi miền đất nước. Mưa như trút nước, gió thổi ù ù. ột nhiên có tiếng gõ nhẹ vào cửa lâu đài. - Tôi phải kiểm tra xem tại sao ai đó lại gõ cửa giữa trời giông bão như thế này?- nhà vua nói. Ông đi ra định mở cửa, nhưng gió giật mạnh quá đến nỗi cánh cửa mở tung ra. Ông nhìn thấy một hình ảnh rất đáng thương. Ngoài sân có một cô gái ướt đầm đìa. Nước mưa chảy từ tóc và quần áo xuống đất. Nước chảy vào mũi giày rồi lại ra phía gót chân. - Thôi vào đây, thật tội nghiệp cháu bé! Nhà vua thốt lên và đưa cô bé đang run cầm cập vào lâu đài, để có thể sưởi ấm được cho cô trong phòng của hoàng hậu. - Ồ kinh khủng quá! – cô gái thốt lên - mà cháu lại là một công chúa đích thực. Nhà vua và hoàng hậu nhìn nhau. - Một công chúa đích thực? - bà hỏi khe khẽ. - Vâng, đúng ạ - nàng trả lời - nhưng bây giờ cháu rất mệt và rất muốn hoàng hậu và bệ hạ cho cháu một chỗ nghỉ yên tĩnh. "Bây giờ phải chính mình lo việc này mới được.” Hoàng hậu nghĩ thế và vội vã sắp xếp chỗ ngủ cho cô gái. Hoàng hậu dồn tất cả đệm ngủ dành cho khách của nhà vua lại, rồi xếp chồng lên nhau trên sàn nhà. Bà còn cầm trong tay một hạt đậu khô. Nhà vua đi theo vợ. - Hoàng hậu muốn làm gì với hạt đậu đấy? Nhà vua hỏi. Nhưng hoàng hậu chỉ mỉm cười không nói. Bà lẳng lặng để hạn đậu dưới cùng và xếp 20 tấm đệm lên trên, trên 20 tấm đệm là 20 lượt khăn trải làm bằng lông tơ của con ngỗng. "Nào, bây giờ chúng ta thử xem, có phải vị khách này là một công chúa đích thực hay không?" Hoàng hậu thầm nghĩ. “Ngày mai, bí ẩn sẽ được giải đáp.” - Thế nào, tiểu thư hôm qua có ngủ ngon trên chiếc giường đẹp và mềm đó không? – Hoàng hậu hỏi cô gái vào buổi sáng hôm sau. Cô con gái tội nghiệp nói - Ô, rất kém, hầu như cả đêm cháu không chợp mắt. Cô gái kể tiếp - Có trời mới biết được có cái gì đấy ở giường. Cháu nằm lên vật gì đó rất cứng, đến nỗi toàn thân cháu thâm tím lại. - Có vậy chứ! - Hoàng hậu kêu lên - Qua hai mươi tấm đệm và 20 tấm khăn trải làm bằng lông tơ ngỗng mà tiểu thư vẫn cảm nhận được hạt đậu bé xíu. Tiểu thư đúng là một công chúa đích thực! Vì chẳng ai trên thế giới này lại nhạy cảm đến như thế! Cả lâu đài bừng lên không khí hân hoan, vì họ đã có được một cô công chúa xứng đáng. Không một phút chần chừ, hoàng tử cầm tay cô gái. ám cưới linh đình được tổ chức. Hạt đậu đó được đưa vào viện bảo tàng hoàng cung. Khách tham quan có thể thấy nó, nếu chưa ai mang nó đi khỏi viện bảo tàng. Chuyện tôi kể đến đây là hết và tôi xin cam đoan với các bạn là chuyện có thật đấy. Hết >> Đọc truyện Nàng công chúa chăn ngỗng
Truyện cổ tích thế giớiĐọc truyện Sự tích hạt đậuCâu chuyện Sự tích hạt đậu kể về một bà lão nghèo khổ ở làng kia kiếm được một mớ đậu mang nấu. Bà vào bếp nhóm lửa. Để đun cho nhanh, bà đút một mớ rơm vào bếp. Lúc bà đổ đậu vào nồi, có một hạt rơi xuống đất mà bà không hề hay biết. Câu chuyện sẽ diễn biến thế nào, mời các bạn tham khảo bài một bà lão nghèo khổ ở làng kia kiếm được một mớ đậu mang nấu. Bà vào bếp nhóm lửa. Để đun cho nhanh, bà đút một mớ rơm vào bếp. Lúc bà đổ đậu vào nồi, có một hạt rơi xuống đất mà bà không hề hay biết. Hạt đậu rơi ngay cạnh một sợi rơm. Liền sau đó có một cục than hồng bắn từ trong bếp rơi xuống chỗ đậu và rơm. Sợi rơm liền hỏi– Các bạn thân mến, các bạn ở đâu tới đây thế? Than trả lời– May quá là may, tôi nhảy từ ngọn lửa kia ra. Nếu tôi không lấy sức để nhảy ra thì chắc hẳn là toi mạng? Giờ có lẽ tôi đã bị đốt thành tro nói– May là tôi không bị xây xát gì cả. Nếu như bà lão không đánh rớt tôi ra ngoài, có lẽ giờ này tôi đã bị nấu nhừ thành cháo như các bạn nói– Kể ra thân phận tôi cũng chẳng hơn gì! Bà lão cho tất cả anh em tôi làm mồi cho khói lửa, bà nắm một lúc sáu chục sợi và đốt sạch. Cũng may tôi luồn được qua kẽ ngón tay bà hỏi– Thế chúng ta làm gì bây giờ?Đậu nói– Tôi nghĩ, cũng may là chúng ta cùng thoát chết, vậy thì chúng ta hãy kết nghĩa anh em với nhau. Để tránh điều bất hạnh khác có thể xảy ra với chúng ta, chúng ta hãy cùng nhau đi chu du thiên lời đề nghị ấy, cả than và rơm đều thấy vui lòng. Thế rồi cả ba cùng nhau lên đường. Chẳng bao lâu cả ba tới bên một bờ con suối nhỏ. Chẳng có cầu mà cũng chẳng có ván bắc qua suối, cả ba loay hoay, chưa biết tính làm sao qua được suối. Chợt rơm nghĩ ra một kế và nói– Để tôi nằm vắt ngang suối, các bạn đi lên tôi như đi qua cầu nằm vắt từ bờ này sang bờ kia. Than vốn tính nóng nảy, bước lon ton trên chiếc cầu vừa mới bắc xong. Ra tới giữa cầu, nghe tiếng nước chảy rào rào, than hoảng sợ. Than đứng lại giữa cầu, không còn can đảm bước tiếp. Rơm bắt đầu cháy, bị đứt thành hai đoạn và rơi xuống suối. Than cũng rơi theo. Chạm mặt nước, than xèo xèo được một lát rồi tắt thở. Đậu vốn tính cẩn thận hơn, hãy còn đứng bên bờ suối. Thấy sự việc xảy ra thật tức cười, đậu cười hoài rồi cười phá lên và vỡ ra từng mảnh. Thế là suýt nữa đậu cũng hết đời. Nhưng may thay lúc đó lại có một bác thợ may đi du ngoạn đang ngồi nghỉ bên bờ suối. Vốn có lòng thương người, bác lấy kim chỉ khâu liền các mảnh đậu. Đậu vô cùng biết ơn bác thợ may. Nhưng vì bác thợ may dùng chỉ đen để khâu nên từ đó hạt đậu nào cũng có đường chỉ đen.
Nàng công chúa và hạt đậu là một câu chuyện hấp dẫn kì lạ nhờ vào nghệ thuật phóng đại trong truyện cổ Andersen. Sự nhạy cảm của nàng công chúa tượng trưng cho sự toàn thiện, toàn mỹ và cảm thông sâu sắc đối với những người dân lao đọng nghèo khổ. 1. Hoàng tử tìm vợ Ngày xưa, ở một vương quốc nọ, có một ông vua và một bà hoàng hậu lúc nào cũng buồn phiền vì vị hoàng tử duy nhất của họ mãi vẫn chưa tìm được người vợ ưng ý. Người ta đã giới thiệu cho chàng nhiều đám, nhưng cô nào cũng bị hoàng tử chê về một khuyết điểm nào đó. Cô thì giọng nói the thé, cô thì hay cáu gắt, cô khác lại lười biếng… Chưa có cô gái nào lọt được vào mắt hoàng tử. Công chúa và hạt đậu Một đêm, đang lúc mưa to gió lớn, cả vua, hoàng hậu và hoàng tử đều nghe thấy tiếng gõ cửa cung điện. Họ ra mở cửa thì thấy có một công chúa xin vào trú qua đêm. Quần áo cũa nàng ướt sũng và người run lên vì rét. Tuy vậy, trông nàng vẫn xinh đẹp vô cùng, đến nỗi hoàng tử đem lòng yêu mến ngay. Nhìn thấy thế, trong lòng hoàng hậu lóe lên tia hy vọng. Tuy nhiên, bà vẫn tiến hành một thử thách nhỏ, xem có đúng cô gái xinh đẹp này là công chúa mà hoàng tử cần tìm hay không. 2. Nàng công chúa và hạt đậu Lúc dọn giường cho công chúa ngủ, hoàng hậu bí mật luồn một hạt đậu rất nhỏ vào giữa hai lớp nệm, sau đó còn xếp thêm rất nhiều lớp nệm nữa lên trên, cao đến mức công chúa phải dùng thang mới trèo lên được. Giường êm ái vô cùng, nhưng công chúa vẫn cảm thấy có thứ gì cồm cộm bên dưới, khiến suốt đêm nằm nàng trằn trọc mãi, không sao có thể ngủ được. Truyện nàng công chúa và hạt đậu Sáng hôm sau, hoàng hậu hỏi công chúa đêm qua ngủ có ngon không. Công chúa trả lời là đêm qua nàng không sao chợp mắt được, vì cứ cảm thấy có vật gì cồm cộm dưới lưng, khiến nàng rất khó chịu. Khi đó, hoàng hậu mới nói rằng bà đã giấu một hạt đậu nhỏ trong tấm nệm dưới cùng. Hoàng tử vô cùng mừng rỡ, vì thấy mình đã tìm được nàng công chúa duyên dáng, tế nhị, đến mức chàng có thể cưới nàng ngay mà không còn e ngại bất cứ điều gì nữa. Câu chuyện Nàng công chúa và hạt đậu – Truyện cổ Andersen – – Tìm mua Truyện cổ Andersen toàn tập Nếu muốn, các bạn có thể đặt mua bộ Truyện cổ Andersen toàn tập về đọc với chất lượng giấy tốt và hình ảnh minh họa vô cùng đẹp mắt. Mua truyện tại Fahasa Mua truyện tại Tiki Mua truyện tại Shopee Truyện cổ Andersen Kho tàng truyện cổ tích dành cho các bé Ngoài câu chuyện Nàng công chúa và hạt đậu kể trên, Thế giới cổ tích còn sưu tầm và chọn lọc rất nhiều những câu chuyện cổ tích thú vị, hấp dẫn khác. Các bạn nhỏ sẽ được bước chân vào thế giới của các bà tiên quyền năng, các nàng công chúa xinh đẹp hay các chàng hoàng tử dũng cảm,… Và đằng sau mỗi câu chuyện ấy đều là những bài học bổ ích về đạo đức và cuộc sống. Đừng quên khám phá kho tàng truyện cổ tích hay nhất của Việt Nam và thế giới tại Kho tàng truyện cổ tích, ngụ ngôn, thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ Andersen, truyện cổ Grim, thần thoại Hy Lạp, Các bé tha hồ thả hồn trong những câu chuyện hấp dẫn, kì ảo và rút ra nhiều bài học sâu sắc cho bản thân.
Sự tích hạt đậu là truyện cổ Grimm, kể về chuyến chu du của cục than, sợi rơm và hạt đậu, đồng thời giải thích về các những đường chỉ đen có trên hạt đậu. Có một bà lão nghèo khổ ở làng kia kiếm được một mớ đậu mang nấu. Bà vào bếp nhóm lửa. Để đun cho nhanh, bà đút một mớ rơm vào bếp. Lúc bà đổ đậu vào nồi, có một hạt rơi xuống đất mà bà không hề hay biết. Hạt đậu rơi ngay cạnh một sợi rơm. Liền sau đó có một cục than hồng bắn từ trong bếp rơi xuống chỗ đậu và rơm. Sợi rơm liền hỏi – Các bạn thân mến, các bạn ở đâu tới đây thế? Than trả lời – May quá là may, tôi nhảy từ ngọn lửa kia ra. Nếu tôi không lấy sức để nhảy ra thì chắc hẳn là toi mạng? Giờ có lẽ tôi đã bị đốt thành tro rồi. Đậu nói – May là tôi không bị xây xát gì cả. Nếu như bà lão không đánh rớt tôi ra ngoài, có lẽ giờ này tôi đã bị nấu nhừ thành cháo như các bạn tôi. Rơm nói – Kể ra thân phận tôi cũng chẳng hơn gì! Bà lão cho tất cả anh em tôi làm mồi cho khói lửa, bà nắm một lúc sáu chục sợi và đốt sạch. Cũng may tôi luồn được qua kẽ ngón tay bà cụ. Than hỏi – Thế chúng ta làm gì bây giờ? Đậu nói – Tôi nghĩ, cũng may là chúng ta cùng thoát chết, vậy thì chúng ta hãy kết nghĩa anh em với nhau. Để tránh điều bất hạnh khác có thể xảy ra với chúng ta, chúng ta hãy cùng nhau đi chu du thiên hạ. Nghe lời đề nghị ấy, cả than và rơm đều thấy vui lòng. Thế rồi cả ba cùng nhau lên đường. Chẳng bao lâu cả ba tới bên một bờ con suối nhỏ. Chẳng có cầu mà cũng chẳng có ván bắc qua suối, cả ba loay hoay, chưa biết tính làm sao qua được suối. Chợt rơm nghĩ ra một kế và nói – Để tôi nằm vắt ngang suối, các bạn đi lên tôi như đi qua cầu vậy. Rơm nằm vắt từ bờ này sang bờ kia. Than vốn tính nóng nảy, bước lon ton trên chiếc cầu vừa mới bắc xong. Ra tới giữa cầu, nghe tiếng nước chảy rào rào, than hoảng sợ. Than đứng lại giữa cầu, không còn can đảm bước tiếp. Rơm bắt đầu cháy, bị đứt thành hai đoạn và rơi xuống suối. Than cũng rơi theo. Chạm mặt nước, than xèo xèo được một lát rồi tắt thở. Đậu vốn tính cẩn thận hơn, hãy còn đứng bên bờ suối. Thấy sự việc xảy ra thật tức cười, đậu cười hoài rồi cười phá lên và vỡ ra từng mảnh. Thế là suýt nữa đậu cũng hết đời. Nhưng may thay lúc đó lại có một bác thợ may đi du ngoạn đang ngồi nghỉ bên bờ suối. Vốn có lòng thương người, bác lấy kim chỉ khâu liền các mảnh đậu. Đậu vô cùng biết ơn bác thợ may. Nhưng vì bác thợ may dùng chỉ đen để khâu nên từ đó hạt đậu nào cũng có đường chỉ đen. Câu chuyện Sự tích hạt đậu – Truyện cổ Grimm Lương Văn Hồng dịch – – Kho tàng truyện cổ tích, ngụ ngôn, thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ Andersen, truyện cổ Grim, thần thoại Hy Lạp, Các bé tha hồ thả hồn trong những câu chuyện hấp dẫn, kì ảo và rút ra nhiều bài học sâu sắc cho bản thân.
Đây là câu chuyện thầy tôi đã từng kể đi kể lại rất nhiều lần để răn chúng tôi trong quá trình tu học. Hôm nay tôi đăng lại câu chuyện tại đây để tất cả mọi người cùng đọc và suy ngẫm nhé Ở vùng xa xôi kia có một bà lão sống một mình trong túp lều tranh, chồng và đứa con trai duy nhất của bà đã qua đời. Bà kiếm sống bằng việc trồng trọt rau đậu trên một thửa đất nhỏ gần nhà. Bà rất tốt bụng, tuy nghèo nhưng bất kỳ người khách đường xa nào mệt mỏi ghé xin nước uống hoặc củ khoai cho đỡ đói lòng bà đều sẵn sàng chia sẻ phần của mình. Một ngày kia, có người khách hành hương thấy bà sống cô độc nghèo nàn giữa hoang vu, biết là bà có nhiều nghiệp chướng từ những kiếp trước bèn truyền cho bà một câu thần chú của Quán Thế Âm Bồ-tát có thể dùng để giải trừ nghiệp chướng. Bà già không biết chữ cho nên luôn miệng lẩm bẩm cố học thuộc lòng. Câu thần chú gồm có sáu chữ Án Ma Ni Bát Di Hồng nhưng bà đã nhớ nhầm cách phát âm trở thành Án Ma Ni Bát Di Xanh. Hàng ngày, sau khi đã xong công việc trồng trọt và gặt hái, bà bày ra hai cái chén, một cái chén không, còn một cái thì để đầy những hạt đậu nành. Mỗi khi đọc xong một câu thần chú, bà nhặt một hạt đậu từ trong chén đầy bỏ sang cái chén không, đến khi cái chén không đã chứa đầy đậu thì bà làm ngược trở lại. Cứ như thế, bà tụng niệm từ ngày này sang này kia. Lòng thành kính của bà được ứng hiện cho nên sau này những hạt đậu không còn cần đến bàn tay của bà nhặt lấy, cứ một câu thần chú vừa được phát ra thì một hạt đậu tự động nhảy sang cái chén bên cạnh. Bà lão thấy vậy thì vui mừng lắm, càng chuyên cần tụng niệm chăm chú hơn. Một hôm nọ có một vị sư đi ngang qua mái lều tranh lụp xụp của bà, thấy có ánh hào quang tỏa rực rỡ, vị sư lấy làm kinh ngạc, nghĩ rằng bên trong mái lều tranh này có một vị chân tu đắc đạo, ông ghé vào thăm hỏi. Bà lão xúc động khi thấy vị Tăng đến thăm, bà quỳ xuống đảnh lễ, mà miệng thì vẫn cứ tiếp tục lẩm bẩm câu thần chú Án Ma Ni Bát Di Xanh. Vị sư lấy làm ngạc nhiên vì không hiểu ánh hào quang rực rỡ mà ông thấy phía bên ngoài phát xuất từ nơi đâu. Ông lần lần hỏi thăm- Chẳng hay nữ thí chủ tu tập bao nhiêu năm rồi và ở đây còn có ai khác nữa hay không? - Thưa ngài, ở đây chỉ có một mình tôi. - Bà ở một mình có buồn không? - Tuy chỉ ở một mình nhưng hàng ngày tôi tu tập tụng kinh, nhờ vậy mà tôi không cảm thấy buồn khổ. - Bà đang tu luyện kinh sách nào vậy? - Thưa ngài, tôi không biết chữ, tôi chỉ biết tụng niệm duy nhất một câu thần chú Án Ma Ni Bát Di Xanh. Nhà sư thở dài tiếc nuối - Bà lão ơi, bà đã đọc sai câu thần chú đó rồi, phải phát âm là Án Ma Ni Bát Di Hồng mới đúng. Bà rất đau buồn vì sự nhầm lẫn này, như vậy thì bao nhiêu năm tụng niệm coi như dã tràng xe cát biển đông. - Xin cám ơn ngài cũng đã cho tôi biết mình sai, bằng không thì tôi còn tiếp tục sai nữa. Nhà sư từ giã bà lão để tiếp tục con đường của ông. Bà lão lại tiếp tục công việc tụng niệm của bà mà lần này với câu thần chú mới Án Ma Ni Bát Di Hồng. Thế nhưng tâm trí của bà còn rối loạn vì sự việc vừa rồi cho nên ý chí của bà không được tập trung. Mỗi câu niệm của bà không còn làm cho những hạt đậu hứng khởi nhảy sang cái chén bên cạnh như lúc trước. Bà lão vừa tụng niệm mà nước mắt cứ tuôn rơi vì tiếc cho công phu bao nhiêu năm trôi theo dòng nước vì đã đọc sai câu thần chú. Đi được một quãng, nhà sư ngoái đầu nhìn lại thì thấy căn nhà của bà lão không còn hào quang chói sáng, bây giờ túp lều tranh hiện hình dột nát mà lại âm u buồn bã. Nhà sư ngạc nhiên quay trở lại, nhìn qua khe cửa, ông thấy khuôn mặt bà lão đầm đìa nước mắt và câu tụng niệm lộn xộn khi thì “Án Ma Ni Bát Di Hồng”, khi lại là “Án Ma Ni Bát Di Xanh”… Nhà sư giật mình nghĩ rằng chính mình đã khiến bà lão không còn tập trung được tư tưởng như trước. Ông vội vã bước vào và nói với bà lão rằng - Lúc nãy ta chỉ đùa với bà thôi, câu thần chú của bà tụng mới thật là đúng. - Nhưng tại sao sư phụ lại dối gạt tôi như vậy? - Ta muốn thử xem lòng thành kính của bà đối với Tam bảo như thế nào vậy thôi. Từ nay về sau bà cứ tiếp tục tụng niệm y như cũ là đúng. Sau khi nhà sư ra đi, bà lão yên tâm tiếp tục tụng niệm, mỗi một câu Án Ma Ni Bát Di Xanh được niệm ra với tâm hồn bình an tươi mát và một hạt đậu tự động nhảy sang cái chén bên cạnh. Nhà sư đi lên đến đỉnh núi, ông ngoái đầu nhìn lại thì thấy hào quang phát ra từ túp lều tranh của bà lão làm sáng rực cả một góc trời. ***Trên đây là câu chuyện đã được lưu truyền rất rộng rãi trong thế giới Phật giáo, từ người này kể qua người kia đã có thay đổi vài chi tiết nhỏ nhưng nội dung của nó luôn gây niềm xúc động vì tấm lòng thành kính của bà lão đối với Tam Bảo. Câu chuyện này nói lên rằng âm điệu, ngôn từ của thần chú tuy rất quan trọng, thế nhưng lòng thành kính và ý chí chân thành trong lúc niệm thần chú còn quan trọng hơn nhiều. - st Câu chuyện dưới đây tôi cũng được thầy kể cho nghe khá lâu rồi, tầm 8-9 năm về trước, hôm nay cũng xin chia sẻ lại tại đây để mọi người cùng đọc và suy ngẫm. Câu Chuyện Phật Giáo Số 2 – Bong bóng nước -
Truyện cổ tích thế giớiĐọc truyện Nàng công chúa và hạt đậuTruyện cổ tích "Nàng công chúa và hạt đậu" là câu chuyện có thật và nàng công chúa xinh đẹp, thông minh, sắc sảo toàn vẹn. Câu chuyện với rất nhiều bài học bổ ích và lý thú đang chờ đón các em nhỏ khám xưa, có một hoàng tử muốn cưới một nàng công chúa, nhưng công chúa phải cho ra công chúa, phải hoàn thiện toàn mỹ. Hoàng tử bèn chu du khắp thiên hạ để kén vợ. Công chúa thì chẳng thiếu gì, nhưng nàng nào cũng có vài nhược điểm hoặc tật xấu. Thế là một ngày kia, hoàng tử đành buồn rầu trở về tối, nổi lên một cơn giông tố kinh khủng. Mưa ào ào như xối. Có tiếng gõ cửa lâu đài. Lão vương thân chinh ra mở ngoài là một nàng công chúa, nhưng mưa gió đã làm cho nàng tiều tụy quá thể. Đầu tóc, quần áo nàng võng những nước và còn nhỏ giọt từ mũi xuống giầy nàng. Nàng tự giới thiệu nàng là công chúa toàn thiện toàn mỹ mà hoàng tử đang chờ đợi. Hoàng hậu nghĩ thầm “Được, cứ để xem xem!” . Rồi hoàng hậu vào buồng ngủ thắp đèn lên và nhét một hạt đậu xuống dưới đệm giường. Sau đó ngài đặt hai mươi cái đệm chồng lên trên cái đệm đã đặt trước. Đấy chính là cái giường dành cho công ra người ta hỏi thăm đêm qua nàng ngủ có yên giấc không. Nàng đáp – Suốt đêm tôi không chợp mắt, vì nằm phải vật gì răn rắn, thâm tím cả mình hậu bèn phán – Công chúa ra công chúa thật! Đây chính là nàng công chúa toàn thiện toàn mỹ, nằm trên hai mươi lần đệm nàng vẫn thấy đau vì một hạt tử cưới nàng làm vợ và hạt đậu được bày trong một phòng triển lãm, đến giờ vẫn vào xem được, vì chưa có ai lấy đi tôi kể đến đây là hết và tôi xin cam đoan với các bạn là chuyện có thật phim hoạt hình Nàng công chúa và hạt đậu
câu chuyện hạt đậu