A. Vì Rô-be không đổi được tiền lẻ. B. Vì Rô-be không muốn trả lại tiền. C. Vì Rô-be bị xe tông, gãy chân. D. Vì Rô-be không tìm được người đã mua diêm. Câu 5. Qua hành động trả lại tiền thừa cho người khách, em thấy cậu bé Rô-be có điểm gì đáng quý? (1 điểm)
Tiểu Thiên làm nổi lên pít-tông vận động, nàng trong lúc này tuyệt đối được xưng tụng là danh khí, tầng tầng lớp lớp bả Tiểu Thiên tiểu đệ đệ chăm chú bao lấy, theo hắn ra ra vào vào càng không ngừng nhúc nhích , tựa hồ lý mặt dài quá vô số cái miệng nhỏ nhắn
Trục: Lí lẽ 2: Văn học chỉ sống được trong lòng đồng cảm của bạn đọc → Tác Bạn đọc phẩm phải chứa đựng sự rung động chân thực thì mới có
- Cô gái chúng tôi theo đuổi năm nào - Cửu Bả Đao - 17. Có những người, bạn không có cách nào quên được Có những việc, bạn không thể nào quên được Có những tình bạn sẽ không bao giờ gặp lại nữa Thông thường, khi kí ức càng rõ nét thì càng tàn nhẫn.
14-T9-2015. Truyện dài kỳ. Cuốn tiểu thuyết kể về câu chuyện của hai đứa trẻ ở lứa tuổi mới lớn, Jean Louise "Scout" Finch và Jeremy Atticus "Jem" Finch, sinh trưởng ở thị trấn nhỏ Maycomb, Alabama, nằm sâu Click cùng nghe và Bình luận!
Niên Tiểu Đao cũng không khách khí, chạy đến trước mặt Lãnh Hạ, nghiên cứu cái bao cổ tay hồi lâu rồi bĩu môi nói: "Cái này khẳng định là do tiểu lão đầu trong cái ngõ nhỏ bẩn thỉu kia làm." Không được tự nhiên hô lên: "Ai cần ngươi tin ta, cùng lắm thì ta
3x32ue. Với những ai yêu thích dòng văn học “thanh xuân vườn trường”, Cửu Bả Đao tên thật là Kha Cảnh Đằng ắt hẳn không còn là cái tên xa lạ nữa. Văn chương của anh nhẹ nhàng, dí dỏm song cũng đủ day dứt và để lại nhiều nuối tiếccho người đọc khi đã lật giở đến những trang cuối cùng. Nhiều đầu sách của anh đã xuất bản tại Việt Nam và tạo được tiếng vang lớn, như “Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi”, “Mẹ, Thơm Một Cái”, “Cà Phê Đợi Một Người”,… Báo chí nói về Cửu Bả Đao Revelogue Megamart Liên hệ tác giả Facebook Weibo Gmail [email protected] Website Sách của Cửu Bả ĐaoReview “Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi”Review “Mẹ, Thơm Một Cái”Review “Cà Phê Đợi Một Người”Bấm Facebook để chia sẻ bài viết! Sách của Cửu Bả Đao Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi Mẹ, Thơm Một Cái Cà Phê Đợi Một Người Hắt Xì Lên Lớp Không Được Đọc Tiểu Thuyết Lên Lớp Không Được Nướng Xúc Xích Những Năm Qua, Anh Hai Rất Nhớ Em Tình Yêu Hai Tốt Ba Xấu Review “Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi” “Khi giở đến trang cuối cùng của quyển sách tôi cảm nhận sâu sắc một điều thanh xuân chính là điều khiến chúng ta tiếc nuối nhất, cũng là thứ mà ta mong muốn quay lại nhất, nếu được quay ngược thời gian lại Kha Cảnh Đằng liệu có được ở bên Thẩm Giai Nghi, liệu cả hai sẽ có kết cuộc khác?? Tôi không biết … nhưng với cái kết mà tác giả Cửu Bả Đao gửi đến độc giả theo tôi thấy là kết thúc viên mãn nhất, cực kỳ viên mãn. Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi cho tôi gửi lời chào với thanh xuân đã qua.” – Vi Phương Linh Tiki “Một câu chuyện hay về tình cảm tuổi học trò với những rung động ban sơ nhất, một thứ tình cảm mà ai cũng muốn trải qua một lần trong đời. Dẫu rằng không thể đi đến cuối con đường, nhưng hãy luôn trân trọng những gì mình đã và đang có. Yêu là hi sinh cho người mình yêu!” – Trần Thanh Huyền Tiki “Một câu chuyện hay về tình cảm tuổi học trò với những rung động ban sơ nhất, một thứ tình cảm mà ai cũng muốn trải qua một lần trong đời. Dẫu rằng không thể đi đến cuối con đường, nhưng hãy luôn trân trọng những gì mình đã và đang có. Yêu là hi sinh cho người mình yêu!” – Trâm Kyo TiKi Xem thông tin chi tiết sách ở Tiki hoặc Shopee Review “Mẹ, Thơm Một Cái” “Tôi rất thích cách cái tên phiền phức biến thái Cửu Bả Đao chế biến chất liệu sự thật trong những món ăn của mình. Giống như cuộc sống được nhìn qua một thấu kính phân kì, dù có hơi được phóng đại một chút nhưng về cơ bản là không biến tướng quá thể khiến người ta tức sặc máu chết như một số tác phẩm khác nếu chúng đủ tư cách để được gọi là tác phẩm. Trước tiên, nên thú nhận rằng tôi không có hứng đọc những cuốn sách về tình cảm gia đình thắm thiết yêu thương cho lắm như kiểu Hãy chăm sóc mẹ hoặc Mẹ ơi con sẽ lại về. Dù tôi yêu gia đình, là kiểu người sẽ khóc nỉ non vì những cảnh lay động tâm can và cũng không lấy làm ngại ngùng về chuyện đó, nhưng có thế lực vô hình gì cứ ngăn cản tôi say mê đọc chúng nó ấy. Vì vậy cuốn sách ghi lại những ngày chiến đấu với bệnh tật của mẹ của vua bịa chuyện vừa cảm động vừa hài hước láu cá này là một món tương đối vừa miệng đối với tôi. Cùng chủ đề ấy, nếu đổi lại là một người viết khác, chỉ e sẽ là những dòng sông nước mắt không bao giờ cạn – đọc thì vẫn đọc được thôi nhưng mà mệt lắm. Và biết sao không, tôi không biết bơi. Nói nhiều thế, thật ra chỉ muốn nói rằng cuốn sách này rất khác, rất riêng biệt, rất cá thể, rất duyên, giống như tác giả của nó. Và dù nó sẽ không thay đổi được điều gì ở tôi hoặc bạn thời điểm này cả, cũng đáng để đọc và biết rằng tình cảm gia đình không nhất thiết phải được thể hiện bằng đao to búa lớn hay những ngôn từ hoa mỹ đẹp đẽ mới chạm được tới tâm hồn. Kể cả là tình mẫu tử dù rất thiêng liêng, ai bảo chúng không được phép giản dị, đời thường, hoặc là bắt buộc phải trưởng thành, chín chắn, nghiêm túc, bộ lệ… Vụng về, trẻ con, lộn xộn, thậm chí là nhảm nhí cũng được, chỉ cần chúng chân thật mà thôi. Mà cái chi tiết được chọn làm tựa cho sách thật dễ thương chết đi được.” – Haiiro Goodreads “Vẫn là Cửu Bả Đao điên khùng mà khảng khái ngày nào, lúc cà rỡn, lúc triết lý, và hừng hực một tinh thần trào lộng ác liệt. Nhưng khi nhắc đến mẹ mình, anh chàng có khí phách nam nhi máu lửa và bản tính trẻ trung sôi sục đó đều hoá thành một đứa trẻ mà dịu dàng lại và tha thiết tình cảm dĩ nhiên là vẫn tinh nghịch, chọc mẹ mình tới bến, dù đang lâm trọng bệnh, thật không sao tưởng nổi v” – Duc Hoang Goodreads “Khi đọc cuốn sách này, mong bạn đừng kì vọng nó bất cứ điều gì, mong bạn đừng đặt nặng giá trị nghệ thuật hay cách hành văn của tác giả. Bởi lẽ, Cửu Bả Đao đã xem cuốn sách này như một hành trình đồng hành với mẹ. Trong cuộc chiến chống lại bệnh ung thư máu. Ai cũng có một người mẹ, hẳn rồi. Cửu Bả Đao cũng vậy, anh có một người mẹ tuyệt vời như bao bà mẹ vĩ đại trên trần đời. Đọc Mẹ, thơm một cái bạn rất dễ bắt gặp hình ảnh của một người mẹ mẫu mực, đậm chất Á đông, chịu thương chịu khó, hi sinh cả cuộc đời cho gia đình. Đùng một cái, như bao tai họa trên đời, bất ngờ và chẳng chịu buông tha ai, người mẹ ấy bị ung thư máu. Tiếp theo đó là chuỗi ngày cả gia đình cùng vượt qua khó khăn, từ việc người bố thay mẹ quản lí tiệm thuốc đến việc bà nội kiên nhẫn nghiền thức ăn cho con Puma. Ai nấy cũng đều lúng túng xoay sở để cuộc sống vận hành như cũ. Nhưng thật khó. Bởi mẹ là người quan trọng nhất. Mọi thứ được kể dưới một giọng văn bình thản, mọi thứ cứ trôi qua hết sức tự nhiên, không gò bó. Kiểu như bạn đang đọc mấy lời giãi bày của tác giả. Không có cao trào, không có điểm nút vì sở dĩ đây cũng chẳng phải là tiểu thuyết. Nhưng mình tin, đọc Mẹ, thơm một cái, bạn rất dễ bị lay động bởi mấy dòng giản đơn ấy hoặc có thể do mình quá nhạy cảm v . Nói tào lao thế thôi, chứ mình đọc nó cứ thấy buồn sao ý. Mình luôn tự hỏi chúng ta sẽ ra sao nếu không còn mẹ? Buồn. Hiuhiu” – Mèo Lười Goodreads Xem thông tin chi tiết sách ở Tiki hoặc Shopee Review “Cà Phê Đợi Một Người” “Hic! Đọc xong cũng muốn uống cafe cùng một người.☕” – Như Goo Goodreads “Truyện đọc rất khác với phiên bản phim chuyển thể. Một cuốn sách thực sự vui vẻ cho những ai đang cần tới những câu chuyện trong sáng và phấn chấn.” – Nguyen Mai Chi Goodreads “Một câu truyện nhẹ nhàng mà lôi cuốn, ai rồi cũng sẽ đợi được một người cho riêng mình tại cà phê đợi một người” – Cao Khánh Vinh Tiki “Một cuốn sách hết sức dễ thương.” – Mai Phương Tiki “Vì tôi cũng đang đợi một người, cho nên tôi đọc lại cuốn sách hết sức đáng yêu này. Bây giờ mới thấy Cà phê đợi một người giống một bộ phim hài. Nhiều chi tiết rõ ràng là sản phẩm ngẫu hứng của trí tưởng tượng và óc hài hước, đôi khi còn nhảm nhảm giống phim Châu Tinh Trì, nhưng nền tảng quá đỗi giản dị chân phương của nó không khỏi khiến tôi cảm thấy ấm áp dù trời hôm nay cũng nắng nôi đủ rồi. Trừ những điều kiện rất đơn thuần đó, khi tôi nói tôi yêu văn chương của Cửu Bả Đao vô điều kiện thì cái lắc đầu của bạn hoàn toàn là thừa thãi, hehe. Bây giờ nếu ngồi liệt kê ra cảm nghĩ của tôi đối với các nhân vật xuất hiện trong truyện thì sự thừa thãi trong cái lắc đầu của bạn sẽ lại chuyển sang tôi mất. Vì vậy, thay vào đó tôi chỉ muốn nói gọn rằng điều khiến tôi rất yêu mến và hi vọng mình không quá đần để cóp nhặt tiếp thu từ A Thác, Tư Huỳnh, Bách Giai, bà chủ, thậm chí là Vua gọi lung tung…, và vận dụng được cho mình, đó là thái độ sống. Bình tĩnh, giản đơn, tích cực, chân thành. Tôi nghĩ chỉ cần có một thái độ như thế đối với cuộc đời, chính tôi hoặc ai đó sẽ giúp vén bớt mây lên cho khoảnh sân này quang quẻ hơn. Đời thực thì đúng là căng thật đấy, nhưng nếu mà không ngấm ngáp được hết thì chí ít cũng phải cố được lấy vài phần chứ nhở. Bạn biết đấy… À không, làm sao mà bạn biết được tôi đã khóc khi đọc thư của Nhã Nam kể về A Thác ngoài đời. Cà phê đợi một người cùng với những nhân vật và câu chuyện có thể có thật, cũng có thể hư cấu của nó đã nhẹ nhàng bước vào tim tôi và cứ ở mãi đó từ dạo ấy đến giờ, mặc cho cái phim cùng tên thì dở không chịu nổi. Vậy đó. 4 năm nữa khi Facebook nhắc lại ngày hôm nay, tôi sẽ lại mang sách ra tụng lại lần nữa. Mà thực tình hi vọng lúc đó tôi đã chờ thành công cái người tôi cần chờ rồi. Người này cũng được, mà người khác cũng được, miễn là đúng người. ” – Haiiro Goodreads “Quyển sách này thực lòng đã lọt vào mắt mình rất nhiều lần trước đây nhưng mình chẳng bao giờ có ý định đọc cả, đơn giản vì mình không hứng thú văn học châu Á lắm. Ấy thế mà cuối cùng, mình và cuốn sách này vẫn gặp nhau, y như thể nó đã đợi mình lâu lắm rồi. Ngay từ cái nhan đề, mình nghĩ nó chỉ là một kiểu nhan đề lãng mạn cho các thiếu nữ mộng mơ chứ ai nghĩ được bước vào một quán cà phê như thế thật. Không chỉ vậy, mình thích cà phê kinh khủng mà xuyên suốt cả câu chuyện được nghe bao nhiêu thứ về cà phê, rồi những loại cà phê mới nên mình càng cảm thấy cuốn sách này dành cho mình. Những điều Tư Huỳnh – nhân vật chính trải qua đều mang ý nghĩa đối với mình, hoặc gợi lại cho mình một ký ức từ lâu đã bị lãng quên. Mỗi chương ngắn ngủi nhưng tổng hòa lại đem đến một cấu trúc logic và cực kì chặt chẽ. Từng chi tiết, mỗi nhân vật – linh hồn của câu chuyện đều được khắc họa một cách tinh tế, khác biệt và cực kỳ sống động đến nỗi mình có cảm giác bản thân mình cũng là khách của quán Cà phê đợi một người, cũng được tham gia vào một phần của câu chuyện. Ngoài ra xuyên suốt truyện, đôi khi bạn còn lĩnh hội được những triết lí thú vị, kiểu như người đọc truyện tranh sẽ không phải là người xấu, trong tình yêu thì không có chỗ cho áy náy hay vật đầu tiên gắp được trong máy gắp đồ chơi sẽ là cuộc đời bạn sau này. Một cuốn sách thơm và ấm như ly cà phê giữa ngày mưa, sẵn sàng vỗ về tâm hồn của bất cứ ai.” – Ngọc Khanh Goodreads Xem thông tin chi tiết sách ở Tiki hoặc Shopee Như Hiếu
Thông tin tác giả Cửu Bả Đao sinh ngày 25/8/1978, tên thật là Kha Cảnh Đằng, là tác giả văn học mạng Đài Loan, từng sáng tác rất nhiều thể loại; tiểu thuyết tình cảm, kinh dị, viễn tưởng...Năm 2010, anh chính thức lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh, đạo diễn bộ phim đầu tay chuyển thể từ ... Vào trang riêng của tác giả Xem tất cả các sách của tác giả “Nhà tắm công cộng to như vậy mà đã chật ních dân làng từ sớm, trông tình cảnh này, có lẽ là tất cả dân chúng trong làng đều tề tựu đông đủ. Hiện trường chẳng có chút không khí yên tĩnh nào, mồm năm miệng mười ầm ĩ. Mỗi người cầm một cái chậu rửa mặt nhựa màu sắc sặc sỡ trên tay, đựng trong chậu không phải thứ gì khác, chính là thảy đều là gà.Ngầu quá ta!’ A Tường đứng trần truồng trong bể không hề có nước.A Tường…’ Tôi rất bất an, rất bất an, rất bất an, toàn thân nổi hết cả da nhất thiết phải làm thế này không?Có nhất thiết phải biến hai du khách thành tôm lột sạch vỏ không?Tôi đang ở Đài Loan, ở Đài Loan văn minh pháp trị đấy!”Mời bạn đón đọc.
Lên Lớp Không Được Đọc Tiểu Thuyết “ Vương Đại Minh!’ Cô giáo tròn xoe mắt. Dạ!’ Tôi giơ cao tay. … Bố em bị hòa tan rồi!’ Cô thất thần nhìn tôi, volume giọng mở lớn hơn nữa. Tôi sững sờ. Cả lớp cũng sững sờ. Một tích tắc sau đó, tất cả cười rần rần như sấm dậy! Cô giáo giơ roi mây quất thật mạnh lên bảng, quát lớn Bố bạn Minh bị hòa tan, thì có gì để cười?’ Cười là thứ không khí rất dễ lây nhiễm, chỉ cần một người không dừng lại được thì cả đám không ai dừng được. Kinh khủng hơn nữa là, tôi phát hiện ra cô giáo cũng buộc phải quay mặt đi. Tôi đoán có lẽ cô đang cố hết sức để nhịn cười thì phải? … Tôi siết chặt nắm tay, gắng ngăn mình cũng bật cười theo cả lớp. Nhưng cuối cùng tôi đã thua. Chúng tôi cười hết nguyên nửa tiết học, Cho đến khi tôi bị cô giáo vụ giận dữ lôi ra khỏi lớp trong trạng thái tay chân cứng đờ. Rời khỏi cái không khí nực cười bất bình thường kia, nước mắt tôi mới tuôn ra…” MUA SÁCH HAY TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU! Chỉ những khách hàng đã đăng nhập và mua sản phẩm này mới có thể đưa ra đánh giá.
lên lớp không được đọc tiểu thuyết cửu bả đao